Bí Mật Người Chồng Quỷ - Tác giả: Vũ Du

Chương 20 : Không phải cậu đã chết rồi sao

“đau quá” Lý Hy đau đớn kêu lên một tiếng, sau đó từ từ mở mắt ra từ từ bò dậy. tôi được Tô Lạc Trạch ôm trong lòng chỉ cảm thấy vùng ngực hơi tức, cũng không biết giấc mơ kia rốt cuộc có ý nghĩa gì, gần đây cứ có cảm giác kì kì

Cảm nhận được hơi lạnh trên người Tô lạc Trạch,đầu tôi lập tức phản ứng, cơ thể anh ta sao lại thay đổi rồi, hình như không xuyên qua được nữa?

Tôi ngẩng đầu nhìn Tô Lạc Trạch, từ sáng hôm nay tôi đã cảm thấy cơ thể của anh ta khác thường, bây giờ xem ra thực sự là như vậy, hơn nữa hình như cũng không sợ ánh mặt trời nữa, chuyện gì xảy ra đây?

“Tên họ Tô kia, anh đã làm gì, sao cơ thể lại biến thành thế này?” tôi chất vấn

Tô Lạc Trạch ngờ vực nhìn cánh tay của mình, “anh cũng thấy kì lắm, vừa ngủ dậy đã thế này, chắc là tối qua bà nội đã làm gì đó”

Tôi bĩu môi, cũng có khả năng, bà nội đối xử với Tô Lạc Trạch rất khác biệt, có lẽ thực sự là do bà làm

Đột nhiên tôi cúi đầu, nhìn ngón tay của mình, ở đó có một vết thương rất sâu

Í, tôi làm tay bị đứt từ lúc nào vậy, sao tôi lại không biết nhỉ?

“Cậu…cậu, không phải cậu đã chết rồi sao?” Lý Hy nhìn thấy tôi mắt trợn tròn lên

Tôi chết rồi? tôi đột nhiên có chút mơ hồ, tôi vẫn sống tốt, sao có thể chết chứ? Không phải Lý Hy quẩn rồi đó chứ

Cơ thể Tô Lạc Trạch run lên, không biết vì sao sắc mặt trở nên rất khó coi

“Lý Hy, sao tớ có thể chết được chứ? Cậu vẫn ổn chứ”

“Không, cậu đã chết rồi, tôi nhìn thấy rất rõ ràng, cậu nằm trong quan tài” Lý Hy hoang mang nói, “rõ ràng tớ nhìn thấy mà, cô gái nằm trong quan tài chính là cậu, sao cậu có thể xuất hiện ở đây chứ?”

“tớ chưa chết” tôi đột nhiên cáu lên, tôi rõ ràng là một người sống, sao có thể chết chứ

“Cậu đã chết rồi,”Lý Hy lập tức cãi lại, “tớ còn nhìn thấy, cô gái nằm trong quan tài giống cậu như đúc, đó chính là cậu”

“Cậu nghĩ rằng người chết sẽ xuất hiện vào ban ngày sao? Lý Hy, cậu ngốc thật hay giả ngốc vậy? huống hồ, trên thế giới này có nhiều người như vậy, cậu dám nói không có ai giống hệt tớ không?” tôi nhìn Lý Hy nói

Lý Hy nghe xong thì đờ ra

“Con gái à, con tỉnh lại rồi, dọa mẹ muốn chết” lúc này mẹ Lý Hy loạng choạng chạy vào, nhìn thấy Lý Hy đã tỉnh thì òa khóc

Lý Hy không quan tâm đến mẹ mình, chỉ bán tín bán nghi ngây ra nhìn tôi, cũng không biết là đang nghĩ cái gì

“Đại sư, thật sự rất cảm ơn cháu, cháu đã cứu con gái chú, chú nhất định sẽ cảm ơn cháu đàng hoàng” bố Lý Hy vô cùng cảm kích nói

Vương Mộng Mộng đi vào nhìn thấy chuyện này sắc mặt tái mét, cơ thể cũng không ngừng run rẩy

Tô Lạc Trạch nhìn thấy Vương Mộng Mộng thì lắc đầu với cô ấy, cũng không biết hai người đang nói gì, Vương Mộng Mộng nhanh chóng bình tĩnh lại

Tôi nhìn hai người họ trong lòng lóe lên tia nghi ngờ

Vương Mộng Mộng mà Tô Lạc Trạch đều nói không thân nhau, nhưng sao tôi cứ cảm thấy quan hệ của hai người này không bình thường, hơn nữa biểu hiện của Vương Mộng Mộng hôm nay rất kì lạ

Lẽ nào cậu ấy và Tô Lạc Trạch có bí mật gì?

Nghĩ đến hai chữ bí mật, tôi cũng không tiện mở miệng hỏi, chỉ có thế nén chuyện này vào trong lòng

“Rõ ràng là cậu đã chết rồi, sao có thể xuất hiện ở đây chứ,tớ đã nhìn thấy cậu chết rồi” Lý Hy vẫn nhai đi nhai lại chuyện này

Tôi có chút đau đầu, nha đầu này cố chấp thế sao? Cứ phải nói là tôi đã chết rồi

Thật là chết tiệt, nếu như tôi chết rồi thì sao có thể đứng ở đây chứ?

Chỉ là Lý Hy nói cậu ta đã nhìn thấy, lẽ nào thật sự có một người khác có bề ngoài y hệt tôi sao?

“con gái, con nói ai chết rồi?” mẹ Lý Hy hỏi

Lý Hy nhìn chằm chằm vào tôi không nói gì cả

Tôi nắm chặt lấy tay Lý Hy cười hi hi: “Lý Hy, cậu nghĩ người chết da thịt sẽ ấm sao? Cậu nói tớ chết rồi, vậy cậu nói xem vì sao tớ lại đứng ở đây? Vì sao tay của tớ lại ấm? Lý Hy, cậu mệt rồi, nghỉ ngơi đi”

Lý Hy nắm chặt tay tôi, dường như cảm nhận được độ ấm, có chút nghi ngờ “sao có thể?”

Tôi mỉm cười, sao lại không thể chứ, tôi hoàn toàn chưa chết, người chết kia có lẽ chỉ là một người xa lạ

Bố Lý Hy có chút ngại ngùng, vội vàng ra hiệu cho vợ tách hai chúng tôi ra “đại sư, con gái nó hơi mệt nên nói chuyện có hơi hồ đồ, cháu đừng để bụng”

Tôi huơ tay bình tĩnh nói : “không có gì, hai người chăm sóc cậu ấy cho tốt đi, cháu có bùa bình an đây, đưa cho Lý Hy”

Nói xong tôi lấy một lá bùa bình an đưa cho mẹ Lý Hy

Mẹ Lý Hy nhận lấy, lập tức đeo lên người con gái, “sau này, thứ này con đừng có buông xuống, đại sư cho con đó, có thể bảo vệ bình an cho con”

Lý Hy nhìn tôi rồi lại nhìn mẹ mình, cuối cùng nằm lên giường nghỉ ngơi

Tôi thấy Lý Hy không sai, quay người định rời đi

Tô Lạc Trạch thấy tôi đi ra thì hỏi : “không sao rồi chứ?”

“không sao rồi” tôi nhìn Tô Lạc Trạch và Vương Mộng Mộng bằng đôi mắt đầy ẩn ý

Bố Lý Hy đi qua, nhìn Tô Lạc Trạch một cái, chau mày “anh chàng này quen mắt quá, dường như gặp ử đâu rồi”

Sắc mặt Tô Lạc Trạch tái đi,nhanh chóng lắc đầu “không có, cháu chỉ vừa mới đến đây, sao có thể gặp qua chú chứ?”

“chú Lý, chắc chú nhận nhầm người rồi” tôi kéo Tô Lạc Trạch về, “đây là chồng cháu, gần đây vừa từ quê lên, sao có thể gặp chú rồi chứ”

Bố Lý Hy mơ hồ, “lẽ nào thật sự nhớ nhầm rồi sao? Nhưng tôi nhớ chúng tôi hình như có gặp qua, hơn nữa cậu ấy còn rất giống với Tô tiên sinh”

Chết tiệt, bây giờ ai cũng biết Tô Lạc Trạch đã chết, nếu như bị phát hiện e là sẽ rước rất nhiều phiền phức

Nghĩ đến điều này, tôi có chút bất an, dù gì Tô Lạc Trạch bây giờ cũng là ma

“Chú Lý, chắc chú không biết, chồng của Du Du là họ hàng của Tô gia, giống nhau cũng có khả năng” Vương Mộng Mộng đứng ra nói

Bố Lý Hy nghĩ đến điều này cũng không nghi ngờ nữa, “cũng phải, xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi”

Tôi thở phào nhẹ nhõm, may mà không nghi ngờ, nếu như thật sự ông ta nhìn ra thì thảm lắm

 

Advertisement