Bí Mật Người Chồng Quỷ - Tác giả: Vũ Du

Chương 11 : Minh hôn (1)
“Vân Du, em đừng ép tôi, đưa hộp đó cho tôi” đôi mắt anh ta ửng đỏ, nhìn chằm chằm hộp gỗ trong tay tôi, giống như muốn xé nát tôi ra
Tôi quan sát chiếc hộp trong tay, có điều trông hơi cũ kĩ một chút, Tô lạc Trajch kích động thế làm gì, lẽ nào bên trong là bảo bối tổ tông anh ta truyền lại, chắc không phải rất đắt đó chứ?
Tôi gần như nhận định suy nghĩ này, đồ của Tô Lạc Trạch nhất định là rất đáng giá
Một giây sau, tôi cẩn thận mở hộp ra, với bản tính tò mò, tôi vô cùng muốn biết bên trong rốt cuộc có thứ gì
“shit…” ngón tay tôi bị lá sắt trên hộp cứa đứt, nhanh chóng có máu tươi chảy ra
Hộp gỗ cũng bị tôi mở ra, một chiếc vòng tay bằng ngọc bích xuất hiện trước mặt tôi, máu tôi cũng nhỏ lên phía trên
“Đừng” Tô Lạc Trạch gào thét xông về phía tôi
Tôi đã không có phản ứng, trước mắt chỉ còn lại vòng ngọc trong hộp
Máu tôi sau khi nhỏ lên bên trên, vòng ngọc lập lòe một tia sáng đỏ, sau đó thì không có động tĩnh gì nữa
Sao thế nhỉ?
“Sao lại như thế này?sao lại như thế này” Tô Lạc Trạch dừng giữa không trung, anh ta mất hồn mất vía nhìn vòng ngọc, trong mắt tràn đầy hoảng sợ
Đầu tôi trở nên trống rỗng “ sao thế? Vừa nãy rốt cuộc là sao?”
“không thể nào, không thể là em, không thể là em” Tô Lạc Trạch đau khổ nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy sự đấu tranh
Tôi hoàn toàn ngơ ngác, rốt cuộc là sao, không phải chỉ là một chiếc vòng tay và một giọt máu sao?Tô Lạc Trạch sao lại trở nên như vậy? Vừa nãy còn muốn giết tôi, bây giờ sao lại đứng trước mặt tôi không có phản ứng gì thế
Bất chợt, tôi nhìn vòng ngọc một cái, lẽ nào có liên quan đến thứ này? Thứ này rốt cuộc có nguồn gốc như thế nào, vì sao tô lạc trạch lại phản ứng như thế?
Nhưng tôi sẽ không bỏ qua cơ hội trước mặt, Tô Lạc Trạch bây giờ xuất hiện trước mặt tôi, nếu như bây giờ không thu phục anh ta, vậy thì không biết còn đợi đến lúc nào
Tôi cầm sáo ngọc trong tay lên đánh về phía anh ta, nhưng sáo ngọc lại bất ngờ xuyên qua cơ thể Tô lạc Trạch, còn anh ta vẫn không hề hấn gì lơ lửng trên không trung
“Sao có thể? Anh rõ ràng là ma, vì sao sáo ngọc lại….” tôi lẩm bẩm , liên tục lắc đầu
Sáo ngọc vốn là vũ khí trừ tà ma của Vân gia, nhưng bây giờ Tô Lạc Trạch rõ ràng là ma, vì sao sáo ngọc đánh anh ta lại không sao chứ?
Lần đầu tiên gặp phải chuyện này, tôi cũng ngơ ngác, xem ra chỉ có thể đi tìm bà nội
Sau khi phản ứng kịp, tôi vứt một lá bùa ra, nhanh chóng thu về trước mặt Tô lạc Trạch, chỉ là tôi đã quá không để tâm, ấn đường của tôi và của Tô lạc Trạch có một điểm sáng màu đỏ lập lòe
Nhìn vòng ngọc trên đất, tôi vừa muốn nhặt lên, nhưng vòng ngọc lại tự động đeo vào cổ tay tôi, tôi tháo thế nào cũng không được
Lúc này thì tôi hoàn toàn hoảng hốt, trên trán, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh
Đợi không được, tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi Tô gia, Vương Mộng Mộng thấy tôi đi ra, cũng nhanh chóng chạy qua
“Du Du, tớ sợ quá nên chạy ra, cậu không sao chứ”
Tôi lắc đầu , “không sao, giờ tớ phải đến bệnh viện”
“sao thế, sắc mặt cậu bất thường lắm” Vương Mộng Mộng căng thẳng nhìn tôi, nhìn vòng ngọc trong cổ tay tôi, ánh mắt cậu ấy lập tức lóe sáng
Ánh mắt của tôi cũng nhìn vào vòng ngọc, tôi không nhịn được mà cắn chặt môi
Mấy năm nay chuyện kỳ lạ gì tôi cũng đều chứng kiến qua, nhưng tình huống hôm nay là lần đầu gặp, đây rốt cuộc là sao?

Advertisement