Bí Mật Người Chồng Quỷ - Tác giả: Vũ Du

Chương 19: Tha cho mày một mạng

“Mẹ, mẹ không cần con nữa sao?” âm thanh một lần nữa vang lên, lần này thêm phần thê lương

Trái tim tôi nhói đau, đứa trẻ này rốt cuộc là ai? Sao lại ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi

Tôi như người mất hồn, bắt đầu tìm kiếm trong vườn hoa, nhưng đợi lúc tôi đi tìm, âm thanh đó lại hoàn toàn biến mất, biến mất như chưa từng nghe thấy

“Du Du, cậu sao thế?” Vương Mộng Mộng đuổi theo sau lưng tôi lo lắng nhìn

“Mộng Mộng” tôi ôm lấy Vương Mộng Mộng gào khóc, “rốt cuộc là ai, thằng bé rốt cuộc là ai, vì sao gọi tớ là mẹ, vì sao cứ nghe thấy tiếng của nó tớ sẽ cảm thấy đau lòng?”

Tĩnh mịch, vườn hoa bỗng chốc trở nên yên ắng

Bố mẹ Lý Hy run rẩy, ngay cả Vương Mộng Mộng cũng căng thẳng nhìn tôi

Tôi đột nhiên phản ứng lại, bọn họ đều không nghe thấy sao, tôi thế này chỉ khiến cho họ sợ hãi mà thôi

Tôi vội vàng chùi nước mắt, “mọi người đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu, chỉ là tôi đột nhiên gặp phải một vài chuyện”

“Vân Du, con gái dì có thể cứu không?” mẹ Lý Hy lo lắng nhìn tôi

“Cái này rất khó nói, bây giờ cháu cũng không thể xác định được rốt cuộc là thứ gì, cứ đi vào trước xem sao” nói xong tôi tiếp tục đi về phía trước

Bố mẹ Lý Hy nghe tôi nói thì lo sốt vó, bao năm qua chỉ có một đứa con gái, bọn họ cưng như nâng trứng, đương nhiên là không hy vọng Lý Hy xảy ra chuyện

Vừa bước vào phòng khách, tôi lập tức cảm giác được có một luồng hắc khí thoắt ẩn thoắt hiện bao vây xung quanh tôi, đó là một loại tử khí, có thể hút tinh khí của người khác

Ánh mắt tôi trở nên lạnh lẽo, lấy ra một lá bùa, hắc khí phía trước lập tức nhanh chóng tản đi

Bố mẹ Lý Hy nhìn động tác của tôi thì có chút mơ hồ, “đã xảy ra chuyện gì?”

Tôi không nói gì, chỉ nhìn lá bùa trên đất rồi ngẩn ra, bố mẹ Lý Hy không nhìn thấy hắc khí vừa nãy, chỉ có tôi nhìn thấy, những hắc khí đó thật sự không hề đơn giản

Có thể hút tinh khí của người thì không nói, tử khí sạch sẽ như này tôi chưa từng gặp qua, chắc đối phó nó cũng không hề dễ dàng

Vương Mộng Mộng ghé sát tôi, khẽ hỏi : “Du Du, sao cậu ngây ra vậy?”

Tôi định thần lại, nhìn Vương Mộng Mộng rồi lại nhìn bố mẹ Lý Hy, sau đó lấy ra một vài lá bùa đưa cho họ, “mỗi một phòng dán một tờ, phòng khách dán thêm vài cái, tạm thời có thể áp chế những tử khí này, như vậy thì hai người mới không bị ảnh hưởng”

“đại sư, cháu đi xem con gái chú đi” thái độ bây giờ của bố Lý Hy đối với tôi đã hoàn toàn thay đổi, thậm chí còn xưng hô đại sư

Tôi thầm chửi, đại sư, sao đột nhiên thấy mình già thế nhỉ?

Tôi đi theo bố mẹ Lý Hy lên tầng hai, tôi có thể cảm nhận được rõ ràng, tử khí ở tầng hai còn nồng nặc hơn tầng một, hơn nữa tử khí cùng tỏa ra từ một căn phòng

“Đây là phòng con gái chú” bố Lý Hy chỉ vào căn phòng nói

Chỉ nhìn sơ qua, tôi cũng thấy đau đầu, vừa nãy tôi bảo tử khí tỏa ra từ cùng một căn phòng, không ngờ chính là căn phòng của Lý Hy, lẽ nào những tử khí này có liên quan tới cô ấy

Trái tim tôi bắt đầu chùng xuống, nếu như có liên quan tới Lý Hy, thì chuyện này khó nhằn rồi. lúc đầu tôi cứ lo lắng tử khí sẽ bám lấy Lý Hy, không ngờ thật sự đã bám rồi

“Mọi người đừng qua đây, mỗi người cầm một cái này” tôi đưa ra ba lá bùa bình an cho ba người sau đó mở cửa đi vào trong phòng

Lý Hy nằm trên giường nhắm mắt lại, nhưng lông mày chau lại rất chặt dường như rất đau khổ

Tôi bắt đầu quan sát căn phòng, tử khí ở đây quả thực rất nồng nặc, xem ra thứ đó đang ở trong này

“Cút” một âm thanh hung ác vang lên khắp căn phòng

Tôi chỉ cảm giác màng nhĩ rất đau, khí huyết trong cơ thể cứ cuồn cuộn lên, cổ như bị bóp nghẹt, một ngụm máu tươi phun ra

Thứ này rốt cuộc là gì, sao lại có uy lực lớn như thế?

Tôi cố gắng áp chế máu tươi ở cổ xuống, nhìn chằm chằm Lý Hy, nếu như tôi nghe không nhầm, âm thanh vừa nãy phát ra từ chỗ Lý Hy

“Ra đây” tôi lạnh lùng hét

“Hừ, một đứa nhóc, nếu như không phải nể tình người nhà Vân gia, tao đã giết mày từ lâu rồi” âm thanh đó một lần nữa vang lên, ngữ khí cao ngạo

Trái tim tôi run lên, nghe âm thanh thì là đàn ông, hắn còn biết Vân gia, rốt cuộc là sao?

Có lẽ nhận thấy sự nghi hoặc của tôi, hắn cười lạnh, “Nhóc con, đừng cố gắng đối phó với tao, tao đã tồn tại mấy trăm năm rồi, không phải kẻ dễ dàng đối phó đâu”

“vì sao ông muốn hại người?” tôi dứt khoát đổi chủ đề, đối phó không lại, thì tôi cũng phải biết vì sao hắn muốn hại người

Tôi đã phần nào đoán được, người đàn ông này trước lúc chết chắc chắn oán hận ngập tràn, nếu không cũng không có loại tử khí này

Chỉ là trước lúc hắn chết đã xảy ra chuyện gì, sao lại tạo ra oán khí nhiều như vậy

“Hại người? bọn họ vì sao lại muốn hại tao? Tao có người tao yêu, còn có con, vì sao bọn họ phải đánh chết, lột ra rút gân người tao yêu thương ngay trước mặt tao?”

Tôi ớn lạnh, nhiều năm qua, tôi gặp phải rất nhiều chuyện kinh khủng, nhưng lột ra rút gân thì lần đầu nghe, sao lại có người ác như thế chứ?

“Laf mấy đứa nhóc này tự tìm đến tao, mày đi đi, nể tình người nhà họ Vân, tao tha cho mày một mạng”

“ ông muốn hại người, vậy thì tôi sẽ thay trời hành đạo” tôi nói xong thì lôi sáo ngọc ra

Có lẽ vì nhờ sáo ngọc, tôi có thể cảm giác được trong không khí sản sinh ra rất nhiều sóng khí, chắc ông ta đang sợ hai

Đột nhiên tôi thấy trên cổ Lý Hy có một miếng ngọc tỏa ra hắc khí, trông rất môn tà

Tôi đi qua muốn gỡ nó ra, một chùm tử khí lập tức bao trùm lấy tôi

“cút, không được động vào” ông ta hét lên

Sáo ngọc bừng sáng, tử khí toàn bộ đều tan ra, tôi nhanh chóng cầm miếng ngọc tỉ mỉ quan sát

“Mày thả xuống ngay” ông ta hét lên, từ từ hiện ra hình dáng trên không trung

Người đàn ông này nhìn lần đầu tôi không bao giờ muốn nhìn lần hai nữa, ông ta không có mắt, da trên người đã bị lột sạch, máu nhỏ tách tách, khiến tôi buồn nôn

“đi mau” âm thanh của Tô Lạc Trạch vang lên bên tai tôi, “em đánh không lại hắn đâu”

Tô Lạc Trạch nói như vậy tôi liền biết ngay mình không có khả năng chiến thắng.

Tôi nhanh chóng chạy ra ngoài cửa, nhưng người đàn ông đó dường như biết được mục đích của tôi, lập tức xuất hiện bên cửa, rõ ràng không có mắt, mà vẫn nhìn chằm chằm tôi

Tôi túm chặt miếng ngọc trong tay, hắn đang đuổi theo thứ này, nhưng thứ này quá tà môn, tôi phải mang đi

“Ưm…” Lý Hy đang hôn mê dường như rất đau đớn

“Rốt cuộc ông đã làm gì với cậu ấy?” tôi hét lên

Hắn ta nhìn Lý Hy, dường như cũng không ngờ mọi chuyện sẽ trở nên thế này

Nhưng Lý Hy càng ngày càng đau đớn, tiếng rên cũng to dần lên, mồ hôi lạnh trên trán liên tục chảy xuóng

Bố mẹ Lý Hy bên ngoài cửa nghe thấy động tĩnh liền xông vào, nhưng vừa nhìn thấy người đàn ông bên cửa, mẹ Lý Hy lập tức ngất xỉu

Bố Lý Hy cũng không tốt hơn, đôi chân mềm nhũn, “Đại….đại sư, con gái tôi….con gái tôi không sao chứ?”

“Hai người ra ngoài trước đi, lát nữa có xảy ra chuyện gì thì cũng không được lên đây, nếu không cháu cũng không cứu được Lý Hy đâu”

Bố Lý Hy nghe mệnh lệnh của tôi, ôm lấy vợ chạy xuống tầng, tầng 2 lập tức trở nên yên tĩnh

Tôi nghe âm thanh của Lý Hy càng ngày càng đau đớn, trong lòng lại càng lo

“Vì sao lại thế này, vì sao lại đau đớn thế này” ông ta lẩm bẩm, có chút mơ hồ

Tôi nhìn hai người một cái, ông ta và Lý Hy rốt cuộc là sao?

“Không được, nó phải chết, phải chết, ai cũng không chia tách được chúng tôi” ông ta đột nhiên nhớ ra gì đó, cười lạnh

Tôi cầm chặt miếng ngọc, chắc chắn là thứ này, chắc chắn là thứ này đã hại Lý Hy

“cứ thế này sẽ chỉ hại bản thân ông mà thôi, cô ấy là một người, ông vì sao phải hại chết cô ấy?” tôi hét lên

Ông ta mất đi lí trí, một giây sau thì xông về phía tôi cướp lấy miếng ngọc

Tôi lập tức lôi ra một lá bùa : “ngũ tinh trấn thái, quang chiếu huyền minh. Thiên thần vạn thánh, bảo hộ chân linh…….”

Tôi không quan tâm những thứ khác, bắt đầu niệm chú diệt ma, vốn dĩ tôi muốn siêu độ người đàn ông này, nhưng bây giờ xem ra không thể, nếu như hắn không chết, thì tôi với Lý Hy phải chết

Tôi tiếp tục niệm chú, tiếng kêu thảm thiết của ông ta cũng liên tục vang lên

Tôi có thể cảm nhận được, trong phòng bắt đầu chấn động, mỗi một lần niệm, áp lực trên người tôi sẽ tăng thêm một phần, khiến tôi muốn từ bỏ

Nhưng nghĩ đến Lý Hy trên giường, tôi chỉ có thể kiên trì, nếu không người chết sẽ là hai chúng tôi

Khó khăn lắm mới niệm xong, lá bùa trong tay tôi bay ra, đánh lên người ông ta, hắn thét lên một tiếng rồi không thấy tăm hơi đâu

Tôi cảm giác sức lực toàn thân giống như bị hút sạch, chân mềm nhũn ngã ra đất

Đột nhiên một đôi tay lạnh lẽo chạm vào tôi, biểu cảm lo lắng của Tô lạc Trạch rơi vào mắt tôi

“Vân Du, em không sao chứ?” Tô Lạc Trạch lo lắng ôm chầm lấy tôi

Tôi chỉ thấy đầu rất đau, muốn đi ngủ, “tôi mệt quá, thực sự rất mệt”

Trước mắt tối sầm đi , hắc ám vô tận cuốn lấy tôi, ý thức của tôi cũng từ từ biến mất

“mẹ, mẹ không cần con nữa sao?”

“Vân Du, cứu, mau lên”

“Mẹ, vì sao mẹ không thả con ra”

“Cứu…cứu”

“Mẹ”

Bên tai ầm ĩ, hai âm thanh liên tục vang lên bên tai tôi, trái tim tôi cũng đau nhói theo

“Là ai? Rốt cuộc là ai? Ai gọi tôi là mẹ? ai bảo tôi đi cứu ?

Rõ ràng hai âm thanh của hai người này nghe rất quen tai, nhưng tôi không thể nhớ nổi, rốt cuộc lf ai?

Trước mắt chỉ còn lại bóng tối, tôi liên tục bước đi trong màn đêm này, không thể nào tìm được đường ra, chỉ có thể quay cuồng

Đột nhiên trước mặt tôi xuất hiện một người phụ nữ, mặc đồ cổ trang nói với tôi : “ tiểu thư, nhanh chuẩn bị đi, sắp phải lên kiệu hoa rồi”

Một giây sau, tôi xuất hiện với một bộ đồ cưới, trên đầu đội khăn đỏ, một đôi tay xuất hiện trước mặt muốn dắt tôi đi

Đôi tay đó rất trắng, rất lạnh, giống như ngọc vậy, nhưng lại cho tôi cảm giác an toàn

Tôi muốn vén khăn trùm đầu lên nhìn người đàn ông đó, nhưng một bàn tay khác lại túm chặt lấy tôi, không cho tôi cử động

“Ngoan, bây giờ không được” âm thanh quen thuộc đó vang lên bên tai tôi

Rất quen thuộc, là ai? Sao tôi lại không nhớ nổi

Tôi cúi đầu, bắt đầu đi theo chàng trai đó, cũng không biết đi hết bao lâu, tôi nghe thất rất nhiều âm thanh, còn nhìn thấy rất nhiều dấu chân chi chít

“Nhất bái thiên địa”

Không biết ai đó hô lên, tôi không làm chủ được mà khom người cúi bái

Đột nhiên, một trận gió lạnh thổi qua, khăn trùm đầu bay lên, tôi ngẩng đầu nhìn, lúc này không còn ai nữa

Trong căn nhà cổ khắp nơi toàn là xương người, vô cùng lạnh lẽo, trước mặt tôi cũng có một bộ xương đang quỳ, đây chính là tân lang lúc nãy sao, chàng trai vừa nãy nắm tay tôi?

Tôi bắt đầu sợ hãi, liều mạng chạy, muốn chạy thoát khỏi nơi này, nhưng đèn lồng đỏ trong ngôi nhà cổ này từ từ biến thành đèn lồng trắng, tỏa ra ánh sáng màu xanh đen trong màn đêm

Đột nhiên một đôi tay thò ra, tóm chặt lấy cổ tôi

“Chết đi, chết đi”

Tôi chỉ thấy hô hấp thật khó khăn, tầm nhìn trước mắt càng ngày càng trở nên mơ hồ, giống như có thể chết bất cứ lúc nào…..

“mẹ, mau qua đây”

Âm thanh non nớt vang lên trong đầu tôi

“aaa” tôi giật mình bừng tỉnh, thì đụng trúng một thứ cứng

“Ơ” âm thanh của Tô lạc Trạch vang lên trên đầu tôi

Tôi ngẩng đầu nhìn, ớ, thật sự là anh ta, hơn nữa anh ta còn ôm lấy tôi, sao có thể chứ?

Tôi đẩy mạnh Tô Lạc Trạch ra, “ anh còn ôm tôi làm gì?”

“Này, dù gì cũng là anh ôm em, nếu không em sớm đã ngã lên mặt đất rồi” Tô Lạc Trạch bất mãn, “ đúng là làm ơn mắc oán, tính nết của em xấu thật đấy”

Tôi quan sát căn phòng trước mặt, đây là phòng của Lý Hy, chuyện trước đó đột nhiên ập đến trong đầu tôi, tôi lúc đó niệm xong diệt tà chú thì rất mệt, hình như đã ngất đi

Chỉ là giấc mơ đó là sao, tôi sao lại mơ thấy gả cho người khác? Chàng trai đó là ai? Sao lại không nhớ nổi

Còn có đứa trẻ đó, nó là ai, vì sao gọi tôi là mẹ?

Nó gọi tôi qua đây mau, tôi nên đi đâu?

“này, em ngây ra làm gì?” Tô Lạc Trạch huơ huơ tay

Tôi định thần lại, nhìn anh ta “không có gì, hơi mệt chút thôi”

Tô Lạc Trạch lo lắng nhìn tôi, “không sao chứ, vừa nãy em ngất đi làm anh sợ chết khiếp”

Tôi cúi đầu, cười khổ, suy cho cùng là đạo hành không đủ, nếu không thì vì sao lại ngất cứ?

 

Advertisement