Bí Mật Người Chồng Quỷ - Tác giả: Vũ Du

Chương 8: huyết quang chi tai

“ Thông tin tiếp theo , khoảnh 11h45 tối hôm qua , tại đường XX đã xảy ra hỏa hoạn, hiện tại đã có ba người chết, 10 người bị thương.”

Buổi trưa tôi mở điện thoại lên xem tivi, thì phát hiện đang phát một tin tức hỏa hoạn

“Đường XX, chẳng phải ở gần bệnh viện của bà nội sao?” tôi lẩm bẩm

Tôi ngẩng đầu nhìn lịch treo tường rồi chau mày, lúc này xảy ra hỏa hoạn, hơn nữa đã có ba người chết, ngày mai là tháng cô hồn, chắc sẽ không có gì xảy ra chứ

Trong lòng tôi vô cùng lo lắng, người chết thảm như này trong lòng đều sẽ có oán khí, bây giờ chỉ có thể cầu chuyện cho mọi chuyện không sao thôi.

Lúc tôi đang bối rối, chuông cửa đã vang lên.

Tôi chạy qua mở cửa ra xem, là Vương Mộng Mộng

“Du Du, xảy ra chuyện rồi” Vương Mộng Mộng túm chặt lấy tay tôi, “Tô Lạc Trạch xảy ra chuyện rồi”

Tôi lập tức ngơ ngác, Tô Lạc Trạch xảy ra chuyện rồi? Anh ta xảy ra chuyện gì?

“Anh Tô, ấn đường của anh hơi đen, khóe mắt chùng xuống, có huyết quang chi tai....”

Tôi đột nhiên nhớ đến những gì mình đã nói với Tô lạc Trạch ngày hôm đó, lúc đó nói anh ta có tai họa ập đến, chắc không phải thực sự có tai họa ập đến đó chứ?

“Du Du, tối qua Tô Lạc Trạch đi đến đường XX bàn chuyện làm ăn, sau đó đã xảy ra chuyện, anh ta bị người ta giết chết rồi” Vương Mộng Mộng vừa nói vừa khóc

Đường XX, lại là nơi này, tối qua hỏa hoạn xảy ra ở đây, Tô Lạc Trạch cũng chết ở đây, sao lại trùng hợp như thế chứ?

Nếu như là bình thường, tôi sẽ tò mò Vương Mộng Mộng và Tô Lạc Trạch có quan hệ gì, nhưng bây giờ tôi lại không quan tâm nhiều như thế

“Du Du, Tô Lạc Trạch chết rồi, cậu có cách cứu anh ấy không?” Vương Mộng Mộng khóc hu hu nhìn tôi

Tôi lắc đầu thở dài : “Mộng Mộng, người chết rồi không thể hồi sinh, cậu vẫn không hiểu à? Tuy tớ có bản lĩnh bắt ma trừ tà, nhưng lại không thể nào nghịch thiên cải mệnh, hôm đó tớ đã nhắc nhở anh ta, chỉ là không ngờ thật sự đã xảy ra chuyện”

“thật sự không thể sao?” Vương Mộng Mộng vẫn chưa thôi hy vọng

“Không có, chuyện nghịch thiên cải mệnh tớ không làm được, nếu không đến lúc đó không chỉ tớ chết, ngay cả những người bên cạnh tớ cũng sẽ bị liên lụy” tôi nói xong thì không nhìn Vương Mộng Mộng nữa

Người chết có số, nếu như tôi vì Tô Lạc Trạch mà nghịch thiên cải mệnh, trừ khi tôi dùng cái chết đánh đổi

Vương Mộng Mộng thấy tôi thực sự không còn cách, cậu ấy cũng không hy vọng nữa, “Lẽ nào Tô lạc Trạch thực sự cứ vậy mà chết sao?”

“Mộng Mộng, cậu về trước đi, chuyện của Tô Lạc Trạch cậu đừng nghĩ nữa, số mệnh của anh ta không thể thay đổi, cùng lắm thì nể chúng ta quen biết , đợi tối nay tớ đi siêu độ cho anh ta, để anh ta sớm được đầu thai”

“Thế thôi vậy, Du Du, cậu nhất định phải đi” Vương Mộng Mộng nói xong thì rời đi với ánh mắt lưu luyến

Vương Mộng Mộng vừa đi, tôi đóng cửa lại đi về phòng, còn chưa đợi tôi có phản ứng, điện thoại đã reo lên, là bà nội

“Du Du à, cháu phải chú ý nhé, qua 12h tối nay là ngày tam sát, mỗi năm một lần, đến lúc đó cửa Tu La mở ra, ma quỷ du hành, con tuyệt đối đừng có đối đầu” âm thanh của bà nội trở nên sốt sắng

Trong lòng tôi chùng xuống, tính toán lại cẩn thận, hình như qua 12 giờ đêm nay thì chính là ngày tam sát

“Bà nội, cháu biết rồi, nhất định sẽ cẩn thận” tôi an ủi bà nội mấy câu rồi tắt máy

Tôi từ từ ngồi xuống, nếu như bà không gọi điện đến, tôi thật sự đã quên ngày tam sát, xem ra lần này thực sự không dễ đối phó rồi

 

Advertisement