Ma Tinh Quái Huyệt Bạch Vân Phi: Từ Nô Lệ Trở Thành Vua Quái Vật

Sở dĩ Lâm Lăng Quân hướng về phía Điệp Ngọc Y cầu xin, không chỉ vì chàng vẫn luôn tin tưởng rằng bản chất của nàng ta không hề xấu xa. Mà còn một nguyên nhân khác nữa, Lâm Lăng Quân vẫn còn nhớ, chính Điệp Ngọc Y đã triệu hồi dấu ấn tiện nô để đóng lên thân thể của Bạch Vân Phi. Bằng vào hiểu biết của Lâm Lăng Quân đối với bản tính của đám ma quỷ, yêu tinh, quáy vật ở nơi này, chàng hiểu rằng, muốn cầu xin bọn chúng ban chết cho chính mình là điều không thể. Tuy nhiên, trong lòng của Lâm Lăng Quân vẫn còn một tia hy vọng mong manh vào lương tâm của Điệp Ngọc Y. Tuy nhiên, Điệp Ngọc Y lại lạnh lùng phá nát hy vọng của Lâm Lăng Quân một lần nữa:  

             - Đúng vậy! Thực tế cũng đã có nhiều nô lệ được chủ tử ban cho cái chết. Nhưng đại sư huynh của ngươi chắc chắn sẽ không được chủ tử ban chết. Nếu phải chết, hắn chỉ có thể chết khi chưa được phép và nhất định sẽ phải sống lại để tiếp tục chịu trừng phạt.  

             Lâm Lăng Quân bàng hoàng kêu lên:  

             - Tại sao?  

             Lần này đến lượt Kỳ Chương Ngư giành nói với Điệp Ngọc Y. Hắn ta ngửa cổ cười dài, khinh bỉ trả lời:  

             - Nói ngươi ngu ngốc ngươi lại không chịu nhận. Ngươi đừng quên, Linh Ngọc Sơn trang của các ngươi chính là kẻ thù lớn nhất của Ngũ đại tà giới. Trong đó, Lâm Lăng Quân ngươi chính là kẻ thù số một, còn Bạch Vân Phi chính là kẻ thù số hai của rất nhiều yêu tinh, ma quỷ, quái vật. Nếu không, ngươi cho rằng bọn ta chỉ ngẫu nhiên mà đóng các loại dấu ấn tiện nô cho hai ngươi như thế hay sao? Dấu ấn tiện nô không phải tùy tiện muốn sử dụng là sử dụng được đâu.  

             Lâm Lăng Quân thảng thốt đến nghẹn ngào. Chàng nhìn sang Bạch Vân Phi từ ban nãy tới giờ vẫn đang ngồi chết lặng mà trong lòng ngập tràn bi ai lẫn áy náy. Bạch Vân Phi đón nhận ánh nhìn của nhị sư đệ, bỗng nhiên bình tĩnh lại. Chàng cất giọng run rẩy nói:  

             - Kỳ… Chương Ngư. Ngươi ban chết cho Lâm Lăng Quân đi. Nếu Ngũ đại tà giới các ngươi muốn trả thù rửa hận thì cứ trút xuống trên đầu của ta là được. Dù sao thì Lâm Lăng Quân cũng không phải là người của Linh Ngọc Sơn Trang. Hắn là bị bọn ta lừa gạt và ép buộc nên mới đại khai sát giới với các ngươi mà thôi.  

             Điệp Ngọc Y trừng mắt nhìn Bạch Vân Phi, tỏ vẻ không tin. Bạch Vân Phi nhìn thẳng vào mắt của nàng ta, nói rành rọt từng chữ:  

             - Là ta nói với Lâm Lăng Quân, rằng vợ của hắn đã bị Ma giới bắt về làm nô lệ, cưỡng bức nàng ta cho đến chết. Ta còn nói với hắn, nếu muốn tìm được hồn ma của vợ hắn thì phải tiêu diệt cho được Ma giới. Cho nên, tính đến cùng, ta mới là kẻ thù của các ngươi. Còn Lâm Lăng Quân chỉ là một thằng ngốc bị ta lừa gạt mà thôi.  

             Lâm Lăng Quân gầm lên, ngắt lời Bạch Vân Phi:  

             - Đại sư huynh! Đừng nói bậy!  

             Bạch Vân Phi cười cười:  

             - Ta có nói bậy hay không, ngươi hiểu rõ hơn ai hết. Ngươi cho rằng ta muốn để cho ngươi vào làm thành viên của Linh Ngọc Sơn Trang của bọn ta hay sao? Nếu không phải ta cảm thấy ngươi ngu ngốc như vậy, có thể lợi dụng được thì ta sẽ đồng ý hay sao? Hơn nữa, ta rất thích cảm giác được ngươi gọi ta là đại sư huynh. Rõ ràng tuổi của ngươi còn lớn hơn ta đến gần một con giáp, vậy mà vì muốn lấy lòng ta và Linh Ngọc Sơn Trang mà sẵn sàng chịu nhục cúi đầu thi lễ với ta, gọi ta ba tiếng đại sư huynh. Ta chỉ xem ngươi như một thằng ngốc mà thôi.  

             Lâm Lăng Quân giận đến trào nước mắt. Trong lòng chàng hiểu rõ ràng, Bạch Vân Phi cố ý nói những lời tàn nhẫn như thế là muốn trở mặt với chàng, để vạch ra ranh giới với chàng. Mục đích của Bạch Vân Phi chính là muốn một mình gánh hết tất cả đòn thù của Ma Tinh Quái Huyệt. Giọt nước mắt của Lâm Lăng Quân rơi xuống khiến cho Điệp Ngọc Y mềm lòng muốn đổi ý. Nhưng trái lại, Kỳ Chương Ngư thì càng thêm tức giận. Hắn gầm lên:  

             - Hay cho Bạch Vân Phi, giỏi cho Bạch Vân Phi! Ngươi lại dám vì Lâm Lăng Quân mà muốn một mình sống kiếp tiện nô hay sao? Ngươi vì hắn lại dám hy sinh lớn như thế sao? Tình cảm của hai ngươi đậm đà sâu sắc đến như vậy sao?  

             Mấy lời này của Kỳ Chương Ngư như thức tỉnh Điệp Ngọc Y. Nàng ta cau mày nhìn Lâm Lăng Quân, bỗng cảm thấy giọt nước mắt kia trở nên vô cùng chướng mắt. Nàng ta gằn giọng:  

             - Ngươi không cần khóc lóc vì hắn như thế. Ý đồ của hắn sẽ không thể thực hiện được đâu. Bởi vì chúng ta đóng dấu ấn tiện nô cho các ngươi, là chủ tử trực tiếp của các ngươi, nhưng việc biến các ngươi thành tiện nô đã được thông cáo trên khắp Ngũ đại tà giới rồi. Nếu bây giờ ta ban chết cho các ngươi thì phải ăn nói làm sao với đủ loại ma quỷ, yêu tinh, quái vật đây?  

             Kỳ Chương Ngư bước tới, túm lấy tóc của Bạch Vân Phi kéo lên, nhìn thẳng vào mắt của chàng, gầm gừ:  

             - Hơn nữa, ngươi cho rằng ngươi có thể mạo danh của Lâm Lăng Quân sao? Không có khả năng đâu! Bởi vì trong các dấu ấn đóng trên cơ thể của các ngươi đã ghi rõ danh tính và thân phận của các ngươi rồi!


Advertisement
x