Ma Tinh Quái Huyệt Bạch Vân Phi: Từ Nô Lệ Trở Thành Vua Quái Vật

Dù sau này đã có Linh Ngọc Sơn Trang tận lực bảo vệ nên số lần hôn lễ bị quấy phá đã giảm đi rất nhiều, nhưng có lẽ những lần làm nhục tân nương trước đó đã khiến bọn Ma giới bị nghiện. Cứ mỗi lần trong vùng có hôn lễ, lũ Ma giới này đều rục rịch muốn tấn công để cướp tân nương. Tất cả những lần tấn công đó của chúng đều bị Linh Ngọc sơn trang chặn đứng và tiêu diệt. Cho nên lần này chắc chắn là bọn chúng muốn trả thù Linh Ngọc Sơn trang nên mới kéo đến đây hôm nay. Những lần tiêu diệt Ma giới trước kia, Bạch Diễm Dung cũng góp không ít công sức, hăng hái trừ ma diệt quái. Thế nên lần này, xét cả về công lẫn tư, nàng đều không thể khoanh tay ngồi yên, trông chờ được mọi người bảo vệ.  

             Thế nên, Bạch Diễm Dung kéo tấm mạng che mặt tân nương xuống, xòe tay niệm chú xuất linh kiếm ra khỏi vỏ và tung người nhảy vào giữa đám đang hỗn loạn chém giết. Trong đó, Lâm Lăng Quân là điên cuồng hơn cả. Những lời gào rú muốn làm nhục tân nương của lũ Ma giới kia đã rạch thêm những nhát rất sâu vào vết thương lòng của chàng ấy. Mọi người trong Linh Ngọc Sơn Trang cũng vô cùng căm tức nên tham chiến càng quyết liệt, ra tay càng tàn nhẫn dứt khoát.  

             Chẳng mấy chốc, bọn họ đã tiêu diệt được toàn bộ lũ Ma giới xấc xược kia. Trên cơ thể của tất cả thành viên Linh Ngọc sơn trang đều như tắm máu của Ma vật. Bạch Diễm Dung thu lại vũ khí, điềm nhiên nhặt lấy chiếc khăn cô dâu choàng lên, bình tĩnh tiếp tục buổi hôn lễ đang dang dở. Linh Ngọc Sơn Trang cũng vô cùng vững vàng sau đợt tấn công của Ma giới. Tất cả đều trầm ổn, xem như không có việc gì khiến cho quan khách cũng không còn sợ hãi.  

             Tuy nhiên, một lần nữa, buổi hôn lễ của Bạch Diễm Dung lại bị phá hủy, vẫn là bởi nanh vuốt của lũ độc vật Ma giới.   

             Bạch Diễm Dung vừa trùm lại tấm khăn che mặt tân nương màu đỏ thắm lên đầu thì cảm thấy choáng váng, toàn thân bủn rủn. Liền đó, một tràng cười the thé vang dội từ không trung vọng xuống. Từ những đốm máu đen bầm của lũ Ma giới vừa bị tiêu diệt lúc nãy vương vãi đầy trên mặt đất, và cả những đốm máu của chúng dính trên y phục, thân thể của mọi người nơi đây bỗng nhiên bốc lên ma khí ngùn ngụt. Lúc này Linh Ngọc Sơn Trang mới biết đã trúng kế của Ma giới thì đã muộn.   

             Những luồng ma khí đen đục nhanh chóng lan ra, bao trùm lấy toàn bộ Linh Ngọc Sơn Trang. Chúng ám vào da thịt của mọi người và chui vào bên trong cơ thể của họ. Những luồng ma khí như những con rắn độc, luồn lách đến đâu thì da thịt của mọi người bị nhuộm đen đến đó, đau đớn vô cùng. Ngay cả Bạch Chính Nhân, Bạch Vân Phi và cả Lâm Lăng Quân cũng đã không còn đứng vững nữa. Bọn họ chỉ kịp đẩy tất cả quan khách vào trong đại sảnh, đóng cửa lại và tạo một kết giới để bảo vệ. Còn tất cả đệ tử của Linh Ngọc Sơn Trang đều quyết tâm tử thủ ở bên ngoài, tử chiến cùng Ma giới.  

             Liền đó, tràng cười ma quái kia lại vọng xuống, và một đám Ma giới từ từ xuất hiện. Những bóng đen vẫn còn chưa hiện rõ thì những giọng nói khả ố đã vang vang:  

             - Chiếm lấy tân nương!  

             - Làm nhục tân nương!  

             - Bắt nhân loại làm nô lệ cho chúng ta!  

             - …  

             Lâm Lăng Quân hướng về phía Bạch Diễm Dung, gào lên thảm thiết:  

             - Dung nhi, mau chạy ngay đi!  

             Giọng của Lâm Lăng Quân run rẩy. Chàng rất sợ thấy cảnh tân nương bị lăng nhục giống như hôn thê của chính mình năm xưa. Nhưng Bạch Diễm Dung không thể chạy. Không chỉ vì không muốn, không nỡ, mà còn bởi vì, nàng đã không còn sức để cử động nữa rồi.   

             Đúng lúc nguy hiểm cận kề ấy, Ngô Chân Tâm bỗng vùng dậy, nắm lấy tay Bạch Diễm Dung kéo lên. Bạch Diễm Dung nương theo lực kéo ấy, lảo đảo di chuyển được mấy bước. Đồng thời, Bạch Diễm Nhan cũng chạy đến, dìu Bạch Diễm Dung chạy vào căn phòng đã được giăng kết giới. Mọi người thoáng ngỡ ngàng trong phút chốc rồi hiểu ra, Ngô Chân Tâm và Bạch Diễm Nhan đều chưa từng tu luyện theo tiên pháp, cho nên mức độ bị ma khí thương tổn sẽ thấp hơn so với bọn họ. Tuy nhiên, có lẽ cả cũng đã bị thương, nên di chuyển khá chậm chạp và yếu ớt. Dù vậy, nếu Ngô Chân Tâm và Bạch Diễm Nhan có thể đưa Bạch Diễm Dung vào được căn phòng kia thì nàng sẽ không bị lũ Ma giới chà đạp, lăng nhục.  

             Bạch Vân Phi và Lâm Lăng Quân nhìn nhau, đồng loạt thở phào. Bọn họ dồn hết toàn bộ linh lực còn lại trong người tăng thêm uy lực cho kết giới bảo vệ căn phòng kia. Chỉ cần Bạch Diễm Dung an toàn thì họ có thể liều chết cầm cự, chờ chất độc tan đi, linh khí hồi phục để tiêu diệt lũ Ma giới này. Thế nhưng, bọn họ đã đánh giá quá thấp lũ Ma giới, cả về chất độc lẫn sự tàn ác của bọn chúng.  

             Chất độc của Ma giới vẫn hoành hành trong cơ thể của tất cả mọi người. Những ai có căn cơ càng cao thì càng bị nhiễm độc nặng nề hơn. Thế nên, Bạch Chính Nhân, Bạch Vân Phi và Lâm Lăng Quân khó thể hồi phục được nhanh chóng. Họ đau đớn quằn quại vì chất độc tàn phá cơ thể, đồng thời lại vô cùng đau khổ khi phải bất lực chứng kiến cảnh tượng lũ Ma giới hủy hoại từng người trong Linh Ngọc Sơn Trang.


Advertisement
x