LẤY VỢ HỒ LY - THỊ NGẢI P3

LẤY VỢ HỒ LY

Chương 15. Những cái thai

Thấy cậu thất thần, già A Nừng lên tiếng trấn an:

"Có khi là ta xem nhầm thôi. Tư chất của ta kém cỏi, khi thầy còn sống mắng ta suốt ngày."

Rồi ông nhanh chóng chuyển chủ đề để tránh cậu Duật nghĩ nhiều về mệnh số của mình:

"Trong bản này có rất nhiều người biểu hiện kỳ lạ. Ta đây có nghi ngờ nhưng chẳng dám kết tội bất cứ ai. Vì hấp tấp mà dân bản gi.ết ch.ết một người rất quan trọng rồi."

Cậu Duật nhìn ra già A Nừng vẫn còn quan tâm tới ông bạn già, đánh liều hỏi:

"Thứ cho con hỏi một câu. Tình bạn giữa già với mo A Sòng vốn tốt đẹp, cớ sao lại thành ra như bây giờ?"

Lời vừa dứt, sắc mặt già A Nừng sượng cứng, thái độ lập tức thay đổi:

"Không phải việc nhà cậu. Nếu hết chuyện để hỏi thì cậu về đi. Những kẻ biết quá nhiều chuyện thường ch.ết sớm thôi."

Cậu Duật ảm đạm đứng dậy đi về, trong lòng luẩn quẩn mãi suy nghĩ về câu cuối của già A Nừng. "Những kẻ biết quá nhiều chuyện thường ch.ết sớm", rồi thì "cái ch.ết của thằng Húng điên là sự phát sinh ngoài ý muốn, không có trong kế hoạch định trước". Có khi nào, thằng Húng điên chính là bị gi.ết để diệt khẩu?

"Cậu Duật đấy à."

"Chào cậu Duật."

"Đội ơn nhà trưởng bản lắm."

Mấy người đi đường gặp cậu lên tiếng chào, trên tay cầm lỉnh kỉnh nào thịt nào rượu giống như đi biếu tặng. Nhận ra họ đi cùng một hướng với mình, cậu hỏi ra mới biết, họ đang trên đường đến nhà cậu để cảm ơn bà Sí. Những người này đều muộn đường con cái, nhờ bà Sí đều đặn phát cho thuốc thụ thai, nay mấy nhà đã đồng loạt có tin vui.

Chuyện bà Sí cứ vài ngày lại phát thuốc thụ thai cho mỗi nhà trong bản, cậu có biết nhưng không để trong lòng mấy, bởi dạo này có quá nhiều chuyện dồn dập xảy đến với cậu. Mãi mới khuyên được A Ly đừng uống thuốc thụ thai nữa, thì mấy người này lại tìm tới nhà. Cô ngốc này thấy người ta đồng loạt có thai, kiểu gì cũng bắt chước đòi uống theo. Nghĩ vậy, cậu rảo bước nhanh hơn đi về nhà.

Trên bậc cửa, một bóng dáng nho nhỏ đang ngồi khoanh tay bó gối, ngước mắt nhìn về phía cậu. Bên cạnh cô còn có một con chó cũng đang ngồi hóng cậu về.

Đó là con chó săn của cậu tên là Mực. A Ly và con Mực chẳng hiểu sao suốt ngày chành choẹ nhau, ra cửa đón cậu về cũng phải tranh giành với nhau.

"Bà Sí có nhà không? Đội ơn bà, vợ chồng chúng tôi có tin vui rồi!"

Mấy người hồ hởi lên tiếng gọi. Bà Sí ngồi trong nhà, vẻ mặt tươi cười nhìn họ, nhưng ánh mắt lại rét lạnh quét qua cái bụng phẳng lì của vợ Sí con.

"Cả thiên hạ có con rồi, chỉ mỗi chị không có! Chị có biết đẻ không?"

Trước những lời đay nghiến của mẹ chồng, vợ Sí con chỉ biết ấm ức rơi nước mắt.

"Con dâu xin lỗi mẹ. Con sẽ đều đặn uống thuốc mà."

Bà Sí nghe khóc lóc ỉ ôi chỉ thấy thêm phiền chán:

"Còn không mau đi! Nhớ bảo em dâu uống cùng nữa."

Vợ Sí con không ưa A Ly, lại đang cần có kẻ chịu trận nghe mắng chửi thay mình, liền nói:

"Vợ thằng Duật ương bướng lắm, chẳng chịu uống thuốc đâu mẹ."

Quả nhiên bà Sí vừa nghe sắc mặt liền vặn vẹo nhăn nhúm, bà ta nhìn ra sân thấy vợ chồng cậu Duật đang nói gì với nhau rất vui vẻ thì càng khó chịu ra mặt.

"Ương bướng cả đôi. Tôi biết rồi, chị để đó cho tôi. Lo uống thuốc của chị đi."

Vợ Sí con đắc ý rời đi, để lại phòng khách cho bà Sí tiếp chuyện mấy người đem quà cáp tới cảm ơn bà ta. Bà Sí nhìn từng cái bụng chứa những sinh linh nhỏ bé mới hình thành, cái lưỡi trong khoang miệng phấn khích đảo qua đảo lại.

Ngồi trong buồng của mình, vợ Sí con tay cầm bát thuốc, vừa đưa lên miệng uống được một ngụm đã nhăn mày muốn nhổ ra.

"Khốn nạn! Ai thèm uống thứ thuốc đắng cay đắng ngắt này chứ!"

Nhưng những lời này chị ta chỉ dám nghĩ trong đầu, chứ không có lá gan dám nói ra miệng. Bởi chị ta biết, tai của bà Sí cực thính, dù là lẩm bẩm khẽ khàng bà ta vẫn có thể nghe được. Chị ta lấy trong ngăn tủ ra một cái hộp làm từ ống tre đã cũ, màu thâm sì, phảng phất mùi rượu thuốc.

Chị ta mở nắp ra, bên trong là một hình người to chừng nắm tay, bởi được ngâm bằng rượu thuốc nên thâm đen teo quắt cả lại, mắt mũi trên mặt nhìn chẳng rõ, bốn chi tay chân mới chỉ hơi nhu nhú ra, trông gớm ghiếc dị dạng vô cùng.

"Hức..... hức..... huh u hu..."

Vợ Sí con cứ vừa khóc vừa ngơ ngẩn nhìn ngắm cái hình người nhỏ xíu thâm đen đó một hồi lâu, rồi mới chịu uống hết bát thuốc thụ thai đắng ngắt.

X.ác thai nhi đem luyện bùa ngải.

Chính tay bà ta hại ch.ết đứa cháu của mình từ khi nó còn là một bào thai nhỏ xíu, bà ta nói dùng chính đứa con đứa cháu của mình thì nó sẽ linh nghiệm hơn. Chính bà ta hại chị ta từ đó trở đi càng khó mang thai hơn, vậy mà giờ cũng chính miệng bà ta mắng con dâu không biết đẻ.

Chị ta hận bà mẹ chồng ác độc, hận anh chồng nhu nhược, nhưng cũng chỉ có thể nuốt hận mà sống qua ngày. Bởi vì, chính mắt chị ta đã trông thấy mẹ chồng gi.ết ch.ết bố chồng. Những người khác chị ta không biết, nhưng riêng cái ch.ết của ông A Sí, chắc chắn là do bà Sí làm.

Đêm trăng tròn tháng trước, bà Sí giả vờ mất tích, khiến cả nhà loạn lên đi tìm. Ông A Sí tìm trong nhà, còn vợ chồng Sí con ra ngoài tìm. Đi được nửa đường, Sí con nhớ ra quên con dao rựa, bèn sai vợ quay về nhà lấy. Chính nhờ đó, chị ta mới phát hiện bà Sí đang treo cái x.ác ông A Sí đã bị rạch toác hết tim gan n.ội tạ.ng lên, dàn dựng thành một vụ tr.eo c.ổ.

Mồm miệng bà ta đỏ lòm, cái lưỡi dài thòng li.ếm láp quanh mép, nhóp nhép nhai nuốt ừng ực. Chỗ n.ội tạ.ng trống hoác trong bụng ông A Sí, có lẽ đang ở trong miệng bà ta rồi.

Vợ Sí con sợ đến suýt ngất lịm, những tưởng bà Sí sẽ gi.ết chị ta để diệt khẩu, nhưng không.

"Mày may lắm đấy con dâu ạ. Vừa hay tao đang cần một đứa tay sai."

Bà Sí tha ch.ết cho chị ta với điều kiện phải giữ kín mồm miệng. Chị ta tham sống sợ ch.ết, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Bấy giờ chị ta mới biết, mẹ chồng thật sự của mình đã bị chiếm x.ác. Còn kẻ chiếm x.ác bà ta, là hồ ly, hay là thứ ma quỷ quái đản phương nào, chị ta cũng không biết nữa. Chỉ biết mình phải răm rắp nghe theo sự sai khiến của bà ta, lệch một li là đi toi mạng.

Cũng chính nhờ làm tay sai cho bà Sí, mà vợ Sí con mới hiểu chút ít về bùa ngải luyện từ x.ác thai nhi. Đại khái là nó làm theo mọi sự sai khiến của bà ta. Nó giúp bà ta không chỉ chiêu được tài lộc, mà còn gây dựng được sự tín nhiệm của dân bản. Những người có chút tiếng nói trong bản đều sẽ bị bà ta triệt hạ từng người một.

Cứ nhìn đám người mụ mị kia, bà Sí nói gì cũng nghe theo, là biết bước đầu bà ta đã thành công.

Khách khứa đã ra về sau một hồi ồn ào, cảm ơn và nịnh bợ bà Sí. Lúc này bà ta mới khoan thai hướng mắt về phía buồng của vợ chồng cậu Duật mà lên tiếng:

"Vợ chồng thằng Duật ra đây."

Chỉ thấy cậu Duật đi ra, còn A Ly vẫn nằm trong buồng. Cậu lạnh nhạt nói:

"Nếu mẹ muốn nói chuyện uống thuốc thụ thai thì con trả lời luôn là không. Thân thể vợ con không hợp thuốc đó."

Rồi cậu vì bức xúc nên ngoảnh đi chỗ khác không nhìn đến bà Sí. Khoảnh khắc đó, khuôn mặt bà ta lồi lên những đường vân đen chi chít, đôi mắt trắng dã nổi hằn lên từng tia máu đỏ ngoằn ngoèo, đôi con ngươi đang từ màu đen thoáng chốc biến thành hai đường vạch ngang mảnh như sợi chỉ, đỏ lừ như máu.

"Tức là mày cãi lời tao đúng không? Hay là con tư Đốc lắm mồm kia đã nói gì với mày?"

Cậu Duật quay lại, lập tức giật bắn người bởi vẻ ngoài gớm ghiếc của bà Sí.

"Bà... bà..."

Bà Sí toét miệng cười, để lộ hàm răng sắc nhọn và cái lưỡi đỏ lòm tẽ làm hai nhánh y như lưỡi rắn. Từ trong khuôn miệng bà ta, phả ra một mùi thối rữa vô cùng kinh tởm, cứ như bên trong đó là thịt của x.ác ch.ết đương độ ph.ân h.uỷ vậy.

"Sao hả? Mày vẫn muốn cãi lời tao đúng không?"

Một giọng nói ồm ồm lạ hoắc như từ cõi hư vô nào vọng về, hoàn toàn không phải là giọng của bà Sí nữa. Cậu Duật lập tức vơ lấy cây dao rựa gần đó, chĩa thẳng vào mặt bà ta:

"Bà chính là..."

Bà Sí chỉ cười hềnh hệch, le cái lưỡi đỏ lòm li.ếm quanh mép một vòng rồi đáp:

"Tao là gì có quan trọng gì? Quan trọng là, mày có còn cần cái mạng này nữa không?"

"Bà muốn gi.ết tôi? Gi.ết tôi để diệt khẩu? Tất cả những người ch.ết thảm gần đây, bố tôi, thằng Húng điên, thằng A Phái, đều là do bà?"

Cậu Duật vừa lăm lăm cây dao rựa trên tay, vừa cảnh giác lùi lại đằng sau. Bà Sí cười khinh miệt một tiếng, đôi mắt trắng dã liếc vào căn buồng của Sí con, nơi đó chị vợ đang nấp kín bụm miệng sợ hãi, còn anh chồng thì đã nằm mê man bất tỉnh nhân sự.
-----

Advertisement