LẤY VỢ HỒ LY - THỊ NGẢI P3

LẤY VỢ HỒ LY

Chương 31. Công thức nấu rượu gia truyền

Dân bản ai nấy đều nhìn ngôi nhà to của thầy Hoàng bằng ánh mắt vô cùng tôn kính. Nhưng nào ai biết được, có một lối đi dưới lòng đất, nối từ nhà thầy Hoàng đến cái giếng bỏ hoang nhà bà Sí, được bà ta bí mật đào thêm. Bà ta có thể đi qua đi lại trao đổi tin tức với thầy Hoàng mà không bị ai trông thấy.

"Giờ thì ông giải thích cho tôi chuyện kỳ lạ ở nhà lão già A Nừng được rồi chứ?"

Thầy Hoàng nhìn bà Sí chật vật chui từ dưới đất lên, vừa tới đã sốt ruột gặng hỏi, nụ cười vàng xỉn khẽ nhếch lên đầy châm chọc. Nhưng chuyện này cho bà ta biết cũng chẳng sao, coi như bố thí cho kẻ tay sai này chút tin tức mà thôi.

"Đám cây đó, chính là điểm mấu chốt trong công thức nấu rượu gia truyền của nhà này."

Bà Sí vừa nghe liền lờ mờ hiểu ra một chút. Các ông thầy mo luyện bùa phép từ cây ngải không phải chuyện hiếm. Và thường thì chúng được đem luyện thành những loại bùa phép có tác dụng mê hoặc tâm trí con người, điển hình như bùa yêu. Nói đâu xa, chính bà tư nhà này bị lão A Đốc bỏ bùa yêu đây. Hơn một tháng trời lão vắng nhà, lúc nào bà Sí qua lấy thuốc, cũng thấy bà tư Đốc ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Trừ khi khám bệnh, bốc thuốc là sở trường của mình thì bà tư mới nói chuyện về thuốc, về bệnh, ngoài ra chủ đề duy nhất bà tư nhắc đến là nhớ chồng, hỏi lão A Đốc khi nào mới về.

"Vậy ra nhà này nấu rượu sẽ bỏ cây ngải máu đó vào ư? Nhưng sao ông lại biết?"

Chính lão A Đốc còn phát điên lên trả t.hù, săn gi.ết hồ ly vì không kịp thừa hưởng công thức nấu rượu. Vậy mà gã thầy này lại biết?

Bà Sí cố gắng dằn lại nỗi hận với lão A Đốc, vì bà ta đã đồng ý thoả thuận với kẻ tay sai thứ ba là không gi.ết lão. Kẻ đó cũng hận lão vô cùng, muốn tự tay mình gi.ết lão nên mới đưa ra thoả thuận như vậy.

"Sao lại không biết? Vì kẻ giúp ông nội lão A Đốc luyện rượu ngải máu, truyền lại cho đời sau, chính là sư huynh của ta mà..."

Thầy Hoàng nói lấp lửng đến đây rồi cười khà khà, để mặc bà Sí với nỗi tò mò đến cháy ruột cháy gan. Sư huynh của gã là ai? Đừng nói là lão già A Nừng kia chứ? Một kẻ vô dụng như lão già đó thì dạy dỗ được ai mà có sư đệ?

Lão A Đốc vì chuyện công thức nấu rượu bị thất truyền mà đến giờ vẫn còn cay cú. Gặp được gã thầy Hoàng này xem như trời đã giúp lão gặp đúng người. Mà có khi là gã Hoàng cố tình tiếp cận lão A Đốc thì đúng hơn. Bà Sí nghĩ đến đây càng thêm lo sợ về lai lịch bí ẩn của gã.

"Nhưng, tại sao đám cây đó lại tự biết tấn công kẻ xâm nhập? Trước đây chúng đâu có như vậy?"

Thầy Hoàng đang tự cắt tay mình, nhỏ máu chính mình hoà lẫn với máu gà và bột củ ngải đen nghiền nát. Máu gà hoà lẫn máu người nuôi để cho cây ngải máu ăn, củ ngải đen có tác dụng như vật dẫn để dễ dụ cây ngải máu theo, hỗn hợp này sẽ được gã dùng để dụ ngải máu theo mình.

Bà Sí nhìn một lúc thì cũng hiểu đây chính là câu trả lời cho câu hỏi của bà ta. Có thể vì già A Nừng cảm nhận được bà ta nguy hiểm nên đã tự vệ bằng cách này. Chỉ có những người được ngải theo, nhận làm chủ nhân thì mới không bị chúng tấn công. Giống như nuôi chó giữ nhà, nhưng thứ này xem ra nguy hiểm hơn chó giữ nhà nhiều.

Thầy Hoàng trợn trừng đôi mắt vàng khè lên nhìn, bà Sí sợ hãi vội chui xuống đất bỏ chạy để không bị đôi mắt quỷ dị đó câu hồn đi. Bà ta thèm muốn học được cách dụ ngải theo mình biết chừng nào, nhưng tìm trong quyển sách quý kia lại không thấy, gã thầy Hoàng chắc chắn cũng sẽ không dạy bà ta.

Trong lúc bà ta vắng nhà, vợ Sí con tranh thủ tiết lộ cho cậu Duật, lần trước bà ta luyện Bé Đỏ mất bảy bảy bốn mươi chín ngày, lần này luyện Thất Quỷ Nhân Xà thì khác đôi chút.

"Bé Đỏ được luyện trong phòng kín chính là buồng của bà ta, trong phòng tối om, chỉ có ánh nến leo lét. Ngày ngày bà ta sẽ đọc chú và nhỏ máu của mình cho Bé Đỏ ăn. Cái x.ác thai nhi được đặt trong ống tre, đổ rượu thuốc vào ngâm để không bị thối rữa, na ná như bảo quản x.ác ướp."

"Nhưng đến Thất Quỷ Nhân Xà thì khác. Ngày đó bà ta ném cho tôi mấy cái ống tre, chú cũng thấy đó. Ban đầu ý định của bà ta là luyện chúng giống cách luyện Bé Đỏ. Nhưng chẳng biết bà ta học được ở đâu mà lại đổi ý, dám làm chuyện liều lĩnh dường này, luyện bảy đứa trẻ đó như cách luyện cổ trùng vậy. Tức là thả chúng xuống hầm cùng những loại trùng có độc khác, để mặc chúng tự gi.ết tự ăn nhau. Tôi nhớ bà ta thả bảy cái thai xuống cùng một con rắn hổ mang, một con bọ cạp, một con cóc và một bầy nhện. Sau cùng thì... chúng thành ra bộ dạng gớm ghiếc nào rồi, tôi cũng không dám nhìn nữa. Chúng hiện tại là sinh vật sống, không phải x.ác ch.ết, nên không cần bảo quản ngâm rượu thuốc như Bé Đỏ."

Cậu Duật rùng mình hỏi:

"Nhưng ngay từ đầu, từ lúc chưa bị đem đi luyện cổ trùng, chúng đã có bộ dạng quái thai dị dạng, nửa người nửa rắn rồi. Tại sao lại như vậy?"

Vợ Sí con kể lại thôi mà cũng không khỏi lạnh gáy:

"Vì bà ta đã động tay động chân vào thuốc thụ thai rồi mới phát cho từng nhà. Đầu óc tôi nông cạn, nếu không phải vì phải làm tay sai cho bà ta, tận mắt chứng kiến, tôi còn không biết có thủ đoạn thâm độc dường này. Trong thuốc bị trộn thêm máu rắn cùng nước tiểu và phân chó mèo*, thai phụ thường xuyên nạp vào cơ thể, dễ khiến thai nhi bị dị dạng."

(*Khoa học hiện đại giải thích trong nước tiểu và phân chó mèo chứa ký sinh trùng Toxoplasma có thể gây sảy thai và nhiều nguy hiểm khác cho thai nhi)

Cậu Duật nghe đến đây, khuôn mặt đỏ gay vì phẫn nộ:

"Chị nói gì? Trước đây A Ly cũng từng uống thuốc thụ thai của bà ta!"

"Chú bình tĩnh! Thuốc của tôi và A Ly hoàn toàn bình thường, không hề bị trộn thêm cái gì!"

Vợ Sí con vội vã giải thích, cổ họng run run vì bí mật động trời phải ém trong lòng quá lâu. Thuốc của A Ly đúng là không bị trộn thêm cái gì gây quái thai, nhưng bị trộn thêm một thứ khác.

"Cảm ơn chị. Chị cũng phải bảo vệ cái thai của mình, bảo vệ đứa con của anh tôi thật tốt đấy. Tôi về đây."

Cậu Duật bỗng thấy trong lòng dâng lên nỗi bất an lạ lùng, vội chào ra về. Vừa bước vào nhà, những tiếng nôn khan quen thuộc lại vang lên khiến cậu không khỏi xót xa.

"Cậu về rồi."

A Ly thì thào nói, sắc mặt tái xanh như tàu lá, hai tay ôm bụng đau thống thiết. Cậu Duật bế cô lên, thở dài thườn thượt với lấy cốc nước cẩn thận kề lên miệng giúp cô uống. Bởi A Ly nôn mửa quá nhiều, dù trong lòng tuy thấy khó tin, nhưng mấy ngày trước cậu vẫn cẩn thận mời bà tư Đốc đến bắt mạch cho cô. Bà tư nói không phải do có thai, và cũng như bao lần trước, nôn mửa chỉ là tác dụng phụ của thuốc, cố gắng uống thuốc cho đủ một tháng, vẫn không đỡ thì hãy qua chỗ già A Nừng một chuyến.

Trời đã ngang chiều, cũng sắp đến lúc mặt trời lặn, đến giờ giới nghiêm. Một đàn quạ loạng quạng bay nơi góc rừng gần đó hú lên từng hồi rùng rợn. Có mấy con còn cắp theo mấy tảng thịt thối không biết ở đâu ra, mùi theo gió lan tới đây khiến A Ly càng thêm nôn kinh khủng.

Cậu Duật vội đóng cửa lại, hai vợ chồng chuẩn bị ăn cơm chiều rồi đi ngủ sớm. Mùi thịt thối vẫn còn luẩn quẩn vương lại đâu đây, khiến cậu không khỏi rùng mình nghĩ đến đêm nay.

Đêm nay cậu phải theo lệnh của bà Sí, đi đào mấy mảnh x.ác nát bươm của lão Pịa về cho Thất Quỷ Nhân Xà ăn. Đến mấy mảnh thịt nát mà bà ta cũng không tha nữa.

Đêm nay khác với lần trước đi đào x.ác thằng A Phái, vì bà Sí sẽ đi cùng cậu. Đàn dê ma nhà lão Pịa đã cắp cái đầu và ruột gan của lão chạy thoát vào rừng, từ hôm đó đến giờ chưa thấy tăm hơi gì về chúng. Ai cũng nơm nớp lo sợ, sợ chúng quay lại với ý định gi.ết người tiếp.

Màn đêm đen não nề phủ xuống.

"Quạ.... quạ.... oạ...."

Tiếng quạ kêu đinh tai nhức óc vẫn đều đặn vang lên trong đêm. Càng lúc tiếng kêu của đám quạ càng thêm ồn ào, chúng xúm xít tụ tập về phía bãi tha ma, chính x.ác là tụ tập hết về một ngôi mộ, phấn khích kêu lên những tiếng quạ quạ rùng rợn.
-----

Advertisement