Ma Tinh Quái Huyệt Bạch Vân Phi: Từ Nô Lệ Trở Thành Vua Quái Vật

- A…  

             Khi hạt đậu đỏ bị đôi môi của Kỳ Chương Ngư rứt mạnh lên như thế, Bạch Vân Phi thảng thốt kêu vang một tiếng, toàn thân của chàng khẽ run lên. Kỳ Chương Ngư lại đưa tay véo vào hạt ngọc đỏ còn lại của Bạch Vân Phi, ngắt mạnh rồi rứt lên. Bạch Vân Phi giật nảy cả thân thể, hổn hển thở gấp. Kỳ Chương Ngư hài lòng đứng dậy rồi vung tay, hóa ra một luồng ma khí đen đúa luồn vào khoang miệng của Bạch Vân Phi, bao bọc lấy cả hai hàm răng của chàng và tách khớp hàm của chàng rộng ra. Điều này khiến cho Bạch Vân Phi buộc phải há hốc cái miệng.   

             Tiếp đó, Kỳ Chương Ngư kéo đầu của Bạch Vân Phi nâng cao lên. Bạch Vân Phi vùng vẫy, nhưng vốn không có chút tác dụng nào. Kỳ Chương Ngư vung tay, một cái vòi đen đúa mọc ra từ sau lưng của hắn, uốn éo phóng tới thọc thẳng vào bên trong cổ họng của Bạch Vân Phi, luồn sâu vào tận thực quản khiến chàng gần như nghẹt thở, khò khè từng hơi một.  

             Chưa dừng lại ở đó. Từ cơ thể của Kỳ Chương Ngư lại mọc ra một cái vòi nữa. Nhưng lần này, cái vòi đó lại hướng tới phần thân dưới của Bạch Vân Phi, nhanh chóng ghim vào nơi đó, luồn sâu vào bên trong. Bạch Vân Phi uốn éo thân thể, muốn giãy giụa nhưng vô vọng. Cách đó không xa, Lâm Lăng Quân cũng có thể cảm nhận được là Bạch Vân Phi đang rất khó chịu. Chàng lại càng khó chịu hơn khi bản thân chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Bạch Vân Phi bị hành hạ, tra tấn như thế.  

             Sự tra tấn vẫn chưa ngừng lại. Kỳ Chương Ngư lại biến ra thêm một cái vòi nữa, to gấp ba lần cái vòi đang luồn sâu trong cổ họng của Bạch Vân Phi. Tiến đến bên Bạch Vân Phi, Kỳ Chương Ngư luồn tay xuống nơi phần xương cùng của Bạch Vân Phi, nâng cơ thể của chàng lên và cắm cái vòi to tướng đó vào. Bạch Vân Phi mở to mắt kinh hoàng, ú ớ kêu gào dù cổ họng của chàng đã bị chẹn lại.   

             Những âm thanh vô nghĩa đó cũng đủ để cho Lâm Lăng Quân hình dung ra sự khó chịu và khổ sở của đại sư huynh. Chàng vô cùng hoang mang và sợ hãi. Rốt cuộc thì Kỳ Chương Ngư muốn làm gì mà lại ghim hàng loạt chiếc vòi ma quái vào cơ thể của Bạch Vân Phi như thế? Hoang mang và sợ hãi, Lâm Lăng Quân trừng trừng nhìn những ống nhựa như những con rắn cứ trườn từng chút từng chút vào tận bên trong của Bạch Vân Phi, xuyên thẳng vào trong, thọc sâu vào trong.  

             Như để giải đáp cho Lâm Lăng Quân, từ những cái vòi mà Kỳ Chương Ngư biến ra bỗng có hàng loạt dòng nước róc rách chảy xuống, trực tiếp đổ vào cơ thể của Bạch Vân Phi. Lúc này, Lâm Lăng Quân đã hiểu, Kỳ Chương Ngư muốn bơm nước vào bên trong thân thể của Bạch Vân Phi. Nhưng hắn ta làm như thế vì lý do gì?  

             Điệp Ngọc Y vốn đang im lặng quan sát bỗng nhiên buột miệng kêu lên:  

             - Thiếu chủ của Quái vật giới! Ngươi muốn ép nô lệ kia dựng dục của ngươi vào lúc này sao?  

             Lâm Lăng Quân và Bạch Vân Phi nghe thế mà điếng hồn. Bạch Vân Phi liên tục giãy giụa, ú ớ kêu. Còn Lâm Lăng Quân thì gào lên:  

             - Không được! Mau dừng lại đi! Mau dừng lại!  

             Kỳ Chương Ngư tức giận vung tay, một luồng kình phong phóng tới, tạt thẳng về phía của Lâm Lăng Quân, muốn đánh vào mặt chàng. Ngay lập tức Điệp Ngọc Y vung tay, hóa giải luồng kình phong kia. Nàng ta gắt lên:  

             - Kỳ Chương Ngư! Gã nô lệ này vẫn chưa được cải tạo cơ thể, hắn sẽ không thể tiếp nhận được việc dựng dục ngay lúc này đâu. Hắn sẽ chết đấy!  

             Kỳ Chương Ngư nhếch môi, khinh bạc gằn giọng:  

             - Hắn chết đi càng tốt. Dù sao thì hắn chết rồi cũng phải hồi mà. Ta muốn mỗi năm cứ tới ngày này, tên tiện nô này phải nhớ rõ hắn ta đã từng phải mang trứng của ta như thế nào.  

             Trong lúc hai bên đối thoại với nhau, số nước từ những chiếc vòi đang ghim sâu vào trong thân thể của Bạch Vân Phi vẫn không ngừng tuôn trào. Chẳng mấy chốc chiếc bụng vốn săn chắc của Bạch Vân Phi đã bị trương phình lên như một quả bóng hơi, như một ngọn đồi trọc. Sự căng tức, óc ách đã mức tận cùng, cơ thể của Bạch Vân Phi đòi hỏi được giải tỏa. Nhưng Bạch Vân Phi không có cách nào để tống lượng nước trong cơ thể ra ngoài. Bởi vì, ba chiếc vòi ma quái kia vẫn ghim chặt vào cơ thể chàng, chặn hết những đường mà nước đã chui vào. Không chỉ vậy, chúng vẫn không ngừng bơm xuống từng đợt tà khí cuồn cuộn.  

             Cứ đỗi đợt tà khí bị bơm xuống, số nước trong cơ thể của Bạch Vân Phi lại cuộn trào như những cơn sóng ngầm dữ dội. Những cơn sóng ấy xoáy tròn trong dạ dày của chàng, trào ngược lên thực quản khiến Bạch Vân Phi mấy lần tắc nghẽn hơi thở. Những sóng ấy lại dồn dập vỗ vào bờ vách mỏng manh của bọng bàng quang, cũng xáo trộn không ngừng nơi trực tràng nhạy cảm, khiến Bạch Vân Phi run rẩy quằn quại trong cảm giác hỗn tạp giữa bí bách, đau đớn và... khoái cảm. Bạch Vân Phi hổn hển nhận ra trong sững sờ thảng thốt.


Advertisement
x