Ma Tinh Quái Huyệt Bạch Vân Phi: Từ Nô Lệ Trở Thành Vua Quái Vật

Bạch Vân Phi tắc nghẹn trong cảm giác nghẹt thở và kinh hoàng. Sao chàng lại có thể nảy sinh khoái cảm khi cơ thể đang bị biến thành một bồn chứa nước như thế này?   

             Kỳ Chương Ngư tiến đến bên cạnh Bạch Vân Phi. Bàn tay của hắn sờ soạng, nắn bóp cái bụng đã trương phình của chàng trai. Mỗi một thao tác của Kỳ Chương Ngư đều tác động tới lượng chất lỏng đầy ăm ắp trong cơ thể của Bạch Vân Phi, khiến chàng càng thêm bức bách muốn tống chúng ra ngoài. Bạch Vân Phi khẽ lúc lắc thân hình, cố gắng né tránh những động tác thô bạo của Kỳ Chương Ngư. Điều đó không khiến Kỳ Chương Ngư mảy may để tâm.  

             Khi đã cảm thấy hài lòng, Kỳ Chương Ngư vung tay, thu lại ba chiếc vòi ma quái vào sau lưng. Những chiếc vòi vừa thu lại, Bạch Vân Phi đã lăn tròn xuống đất. Nhưng chàng không thể đứng dậy được, vì cơ thể đã bị biến dạng thành hình cầu. Bạch Vân Phi mấy lần muốn chồm dậy, nhưng cái bụng chứa đầy nước to và nặng cứ kéo chàng ngã chúi nhủi. Và mỗi lần té ngã, bụng của Bạch Vân Phi lại va đập xuống đất, khiến cơn ấm ách của cơ thể chàng lại dâng trào. Vài giọt nước đã rỉ ra khỏi cơ thể của Bạch Vân Phi. Chàng nhận ra điều Kỳ Chương Ngư muốn thực hiện nên càng cuống cuồng tìm lối thoát thân, nhưng vô vọng.  

             Cái bụng óc ách đầy chất lỏng, bàng quang và dạ dày cũng căng đầy đến sắp tràn ra, Bạch Vân Phi không thể chống đỡ được trước trò mèo vờn chuột của Kỳ Chương Ngư. Hắn cứ vung tay, đẩy Bạch Vân Phi ngã lăn ra mỗi khi chàng đứng dậy được và bỏ chạy. Sau vài lần như thế, Kỳ Chương Ngư không dùng tay nữa mà tung chân, nhằm thẳng vào giữa bụng của Bạch Vân Phi mà đá một cú thật mạnh. Bạch Vân Phi bị hất văng đi, lưng đập mạnh vào tường đến mất thở vài giây. Cái bụng của Bạch Vân Phi vừa bị lõm vào do cú đá của Kỳ Chương Ngư, đã không thể kềm giữ được lượng nước căng đầy. Và khi những giọt đầu tiên đã có thể trào ra, thì nước trong bụng của Bạch Vân Phi như được khơi thông dòng, ồ ạt chảy.  

             Bạch Vân Phi kiệt sức và đau đớn dựa ngửa vào tường, bất lực cảm nhận dòng nước cứ phun ra thành vòi từ cơ thể của mình. Cơn ấm ách đã phần nào được giải tỏa. Nhưng đi kèm với cơn thoải mái ít ỏi đó, là nỗi nhục nhã tột cùng. Bạch Vân Phi nhắm nghiền mắt lại, không dám nhìn sự dơ bẩn của chính mình.   

             Dòng nước chảy tràn ra từ cơ thể của Bạch Vân Phi, chẳng mấy chốc đã lênh láng ra sàn nhà, bốc mùi nồng nặc. Kỳ Chương Ngư khoái trá hướng về phía Lâm Lăng Quân, cao giọng nói to:  

             - Nhìn xem, đại sư huynh của ngươi lúc này thật bẩn thỉu, thật kinh tởm. Đúng không?  

             Lâm Lăng Quân trợn trừng mắt nhìn Kỳ Chương Ngư đến muốn rách mí. Ánh nhìn căm hận đó càng khiến Kỳ Chương Ngư thích thú. Hắn lại cao giọng nói như khoe khoang:  

             - Vẫn chưa hết đâu. Ngươi cứ mở to mắt mà chứng kiến. Đại sư huynh của ngươi sẽ càng dơ bẩn và kinh tởm, thối tha hơn nhiều đấy!  

             Lời còn chưa dứt, Kỳ Chương Ngư đã giơ chân cao lên và giẫm mạnh xuống bụng của Bạch Vân Phi. Lượng nước vẫn còn đang ấm ách trong cơ thể chàng trai vẫn chưa giải ra hết, nay lại bị một ngoại lực tác động mạnh vào, cuồn cuộn tìm chỗ tháo chạy. Bọn chúng chui vào cơ thể Bạch Vân Phi bằng những con đường nào, thì bây giờ tuôn ra bằng những con đường đó. Không chỉ thế, vì số chất lỏng đã ở trong dạ dày, bàng quang và trực tràng của Bạch Vân Phi một thời gian khá lâu, Bạch Vân Phi lại bị dằn vặt chấn động nhiều lần rung lắc, nên khi số chất lỏng kia trào ra khỏi cơ thể của chàng, chúng cũng cuộn theo tất cả những thứ bên trong, ọc ra theo.   

             Bàng quang vốn đã được giải bớt một phần chất lỏng, nay nước lại văng tung tóe theo đường niệu đạo. Dạ dày tống ngược số thức ăn và dịch vị lên cuống họng của Bạch Vân Phi, sặc sụa theo đường miệng và mũi, thổ ra ngoài. Còn trực tràng... Bạch Vân Phi run lên bần bật khi dòng nước mang theo những thứ lợn cợn văng ra ngoài như bắn. Mùi hôi thối đến lợm giọng càng khiến dạ dày của Bạch Vân Phi cuộn trào từng đợt, chàng tiếp tục nôn ra ngoài.  

             Kỳ Chương Ngư cứ đạp rồi đá hết cái này đến cái khác vào bụng của Bạch Vân Phi, ép cho đến khi số nước bị tống ra hết. Sau đó, hắn lại vung ra cái vòi to lớn, lạnh lùng xịt thẳng một dòng nước thật mạnh vào Bạch Vân Phi, từ trên đầu xuống tới gót chân. Nước tràn vào mũi, miệng của Bạch Vân Phi, khiến chàng sặc sụa. Nước ma sát vào thịt da của Bạch Vân Phi khiến chàng run rẩy. Nước cuốn những thứ dơ bẩn hôi thối ra khỏi cơ thể của Bạch Vân Phi, đẩy chúng thẳng ra sân và biến đi theo tà khí.   

             Bạch Vân Phi nằm xụi lơ như không còn sức sống. Đau đớn. Nhục nhã. Chàng vừa đờ đẫn cảm thấy kinh sợ vì những điều bản thân vừa phải trải qua, vừa hoảng hốt không biết rằng tiếp theo sau đó chàng sẽ lại bị tra tấn như thế nào nữa.


Advertisement
x