Ma Tinh Quái Huyệt Bạch Vân Phi: Từ Nô Lệ Trở Thành Vua Quái Vật

Nhìn nét kinh hoàng không thể giấu trên mặt của Bạch Vân Phi, Kỳ Chương Ngư cười gằn, cất giọng âm u:  

             - Ngươi có vẻ trông chờ được dựng dục của ta quá nhỉ? Chưa đâu, bây giờ ta phải rửa sạch từ bên trong của ngươi trước đã.   

             Nói rồi Kỳ Chương Ngư thô bạo thọc mạnh chiếc vòi to tướng kia vào sâu trong cổ họng của Bạch Vân Phi, xịt thẳng một dòng nước vào trong. Dòng nước như muốn xé rách cổ họng của Bạch Vân Phi, tống thẳng vào dạ dày, trào thành lốc xoáy. Bạch Vân Phi quằn quại, khổ sở tột cùng. Cùng lúc đó, những cái vòi khác của Kỳ Chương Ngư cũng thô lỗ ghim vào hai con đường bơm nước còn lại, tái hiện động tác ban nãy của Kỳ Chương Ngư, bắn những dòng nước cuồn cuộn vào bên trong cơ thể Bạch Vân Phi.  

             Nước không nhỏ giọt thành dòng róc rách nữa, mà như thác lũ, lại như vòi rồng, cuồn cuộn xoắn vặn niệu đạo và trực tràng của Bạch Vân Phi. Dòng nước hung hãn, xồng xộc tấn công vào ba con dường nhạy cảm ồ ạt lấp đầy cơ thể của Bạch Vân Phi. Cổ họng đau rát, niệu đạo đau rát, trực tràng đau rát. Dạ dày cuộn trào. Bàng quang cuộn trào. Nước thậm chí còn được bắn vào mạnh đến mức dâng tới tận đại tràng. Nước vốn vô cùng mềm mại, nhưng giờ đây lại trở thành thứ hung khí đáng sợ, tấm công, xâm chiếm và hành hạ Bạch Vân Phi.  

             Cùng với chiếc vòi to tướng kia, những chiếc vòi còn lại cũng không ngừng bắn nước vào, bơm căng cơ thể của Bạch Vân Phi lên thành một quả bóng tròn óc ách nước.  

             Tiếp đó lại là một màn mèo vờn chuột, rồi chuyền bóng qua chân, rồi giẫm đạp tàn bạo. Bạch Vân Phi lại một lần nữa cảm nhận cơ thể như một món đồ chơi.  

             Cho nến khi cơ thể của Bạch Vân Phi đã bầm dập, thì cũng là lúc chàng đã không thể kềm chế được số nước trong bụng, khiến vài giọt rỉ ra. Và Kỳ Chương Ngư lại giẫm mạnh vào giữa bụng của Bạch Vân Phi, liên hồi. Hắn cứ giẫm đạp chàng hết lần này đến lần khác cho đến khi ép hết số nước phọt ra ngoài, sau đó lại tiếp tục bơm nước vào cơ thể của Bạch Vân Phi và ép nước ra khỏi cơ thể của Bạch Vân Phi bằng những cách tàn bạo như thế.   

             Trong cơn run rẩy đến co giật, Bạch Vân Phi hiểu rõ cái gì gọi là “rửa sạch chàng từ bên trong” mà Kỳ Chương Ngư đã tuyên bố. Hắn muốn dùng những dòng nước này, ép Bạch Vân Phi thải ra hết toàn bộ những chất dư thừa bên trong cơ thể. Những chất hôi hám và thối tha, những chất bẩn thỉu và vô ích. Đồng thời, sự tra tấn này cũng là sự lăng nhục tàn nhẫn đối với Bạch Vân Phi. Bởi vì, chàng phải liên tục thải ra những chất bẩn thỉu hôi hám ấy ngay trước mặt kẻ thù, trong tư thế vô cùng hèn mọn. Không chỉ vậy, ở cách đó không xa, Lâm Lăng Quân cũng đang chứng kiến sự thảm hại dơ bẩn của chàng.   

             Bạch Vân Phi thở hồng hộc, rồi lại bị chính mùi hôi thối mà bản thân thải ra làm cho nôn ọe, rồi lại tiếp tục thải ra. Thải ra. Thải ra. Thải hết ra toàn bộ những chất bẩn, cũng là trôi tuột hết ra toàn bộ tự tôn cùng tự trong của chính bản thân chàng.  

             Khi Kỳ Chương Ngư đã tạm hài lòng về quá trình “rửa sạch bên trong cơ thể của Bạch Vân Phi” thì chàng trai đã kiệt sức, nhợt nhạt nằm bất động. Kỳ Chương Ngư lại vung tay làm phép, biến ra mấy sợi dây thừng, trói chặt hai cổ tay của Bạch Vân Phi vào hai cổ chân, khiến cơ thể của chàng phải uốn cong lại.   

             Bạch Vân Phi không còn sức để chống cự. Chàng thầm mong sinh lực của bản thân sẽ nhanh chóng cạn kiệt, để chàng có thể kết thúc sinh mạng này, để chàng có thể vứt bỏ đi thân xác bẩn thỉu này. Nhưng Bạch Vân Phi đã quên, Kỳ Chương Ngư đã từng tuyên bố, hắn sẽ không để cho chàng chết. Kỳ Chương Ngư cũng từng tuyên bố, hắn sẽ càng lúc càng tăng cường sự tra tấn với chàng.  

             Sau khi đã trói Bạch Vân Phi lại xong, Kỳ Chương Ngư vừa bước tới phía trên, nơi phần đầu của Bạch Vân Phi đang phải uốn cong theo từng cơn co giật của thân dưới. Một tay nắm lấy mái tóc của chàng trai, một tay Kỳ Chương Ngư đưa vào thắt lưng của chính mình, kéo ra một vòi dẫn trứng khổng lồ.   

             Vòi dẫn trứng kia to bằng cả cái cổ của Bạch Vân Phi, và dài hơn gần gấp rưỡi. Bạch Vân Phi trừng trừng nhìn cái vòi dẫn thô to kia, bất lực chứng kiến nó từ từ tiến đến gần miệng của chàng. Rồi sau đó, Bạch Vân Phi không còn nhìn thấy được gì nữa, vì Kỳ Chương Ngư đã ập cả nửa thân dưới của hắn vào giữa mặt của chàng, đồng thời, đẩy mạnh vòi trứng của hắn thọc sâu vào cuống họng của chàng. Một mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi và thực quản khiến Bạch Vân Phi buồn nôn.   

             Bạch Vân Phi nhợn nhạo, nhưng chàng không thể nào nôn ra được. Không chỉ bởi vì trong dạ dày của chàng vốn không còn thứ gì để nôn ra, mà còn bởi vì vòi trứng của Kỳ CHương Ngư đã lấp đầy thực quản của chàng. Hai bàn tay gân guốc của Kỳ Chương Ngư túm chặt lấy chiếc cổ của Bạch Vân Phi, không ngừng kéo, đẩy.


Advertisement
x